Chim bồ câu được ví như tượng trưng cho hòa bình. Ngày xưa chúng được dùng để đưa thư khi chưa có công nghệ liên lạc như bây giờ. Ngày nay, bồ câu được nuôi rộng rãi. Những trang trại nuôi bồ câu với số lượng lớn, đem lại nguồn thu nhập cao. Với số lượng lớn như vậy, người chăn nuôi cũng phải hiểu biết nhiều về loài chim này. Về dịch bệnh của bồ câu. Bệnh đậu là một loại bệnh phổ biến của bồ câu. Và tương đối khá nguy hiểm đến chúng. Mời bạn cùng đón đọc và tìm hiểu về loại bệnh này nhé.
Đặc điểm của bệnh đậu
- Do virus gây ra.
- Tạo thành các mụn đậu, thường ở những phần không có lông (mào, tích, quanh mắt, chân).
- Các loại gia cầm đều có thể mắc bệnh.
- Bồ câu ở mọi độ tuổi đều có khả năng nhiễm bệnh này rất cao. Song, độ tuổi của chim từ một đến sáu tháng sẽ dễ bị nhiễm bệnh hơn. Gây tỷ lệ chết cao cho chim non.
- Bệnh xảy ra nhiều vào mùa xuân, mùa thu.
- Những vi rút này cũng có thể lây nhiễm chéo cho các loài động vật. Ví dụ, vi rút đậu gà (vi rút fowlpox) có thể lây nhiễm cho chim bồ câu và ngược lại.
Chẩn đoán của bệnh đậu
- Chẩn đoán lâm sàng: có thể quan sát các mụn đậu ở mặt da và các niêm mạc đường hô hấp trên để xác định bệnh đậu
- Chẩn đoán virus: phân lập virus hoặc làm phản ứng huyết thanh để chẩn đoàn bệnh đậu
Đường lây lan của bệnh đậu
- Chủ yếu qua các vết xây xát ở vùng da không có lông.
- Lây trực tiếp từ con ốm sang con khỏe.
- Do muỗi đốt và truyền mầm bệnh từ con ốm sang con khoẻ.
Triệu chứng của bệnh đậu
- Mụn đậu mọc ở những vùng da không lông (mào, tích, xung quanh mắt, chân, mặt trong cánh).
- Mụn có màu sắc khác nhau, từ màu trắng trong, màu hồng thẫm rồi chuyển sang màu xám.
- Mụn đậu khô dần, đóng vảy, tạo thành nốt sẹo có màu vàng xám.
- Trường hợp mụn ở mắt làm cho chim bồ câu bị mù.
- Mụn đậu mọc trong thực quản, chim bồ câu thường không ăn, uống được và chết.
- Biến chứng nguy hiểm cho chim bệnh là các mụn đậu phát triển ở phế quản phổi; gây viêm phổi cấp do bội nhiễm các vi khuẩn đường hô hấp. Một số trường hợp, virus đậu còn xâm nhập đường tiêu hoá; gây các tổn thương niêm mạc dạ dày và ruột. Chim bệnh có biến chứng hô hấp hoặc tiêu hóa sẽ phát bệnh nặng; chết trong khoảng 3 – 5 ngày, tỷ lệ chết có thể đến 100%.
Bệnh tích bệnh đậu của chim bồ câu
Bệnh tích: mụn đậu mọc trên niêm mạc miệng, thực quản
- Thường xảy ra ở chim bồ câu non.
- Gây các vết loét ở miệng, họng.
- Làm cho chim bồ câu khó ăn, khó thở rồi chết.
- Trong miệng và họng có lớp màng giả màu vàng xám.
- Chim bồ câu dễ bị nhiễm vi khuẩn kế phát.
Điều trị bệnh đậu cho chim bồ câu
- Cạy mụn đậu và cạo hết bã đậu sau đó bôi dung dịch Glyxerin i-ốt, 1% Xanh Metylen lên mụn đậu (bôi hàng ngày), ít ngày sau mụn đậu sẽ khô dần và tự bong.
- Trường hợp chim bồ câu bị đậu ở niêm mạc miệng, có thể dùng thuốc sát trùng nhẹ như a-xít bô-ríc 3%.
- Bổ sung thêm vitamin, đặc biệt vitamin A. Nếu bệnh nặng cần bổ sung thêm kháng sinh phòng vi khuẩn bội phát.
- Các chất thải của chim bồ câu, ổ đẻ cần đốt hết.
- Phun sát trùng tiêu độc thường xuyên trong thời gian chim bồ câu bị bệnh.
- Tăng cường chăm sóc nuôi dưỡng (cho ăn, uống tốt, bổ sung các thuốc trợ sức, trợ lực) để tăng sức đề kháng cho chim bồ câu.
Ðiều trị nhiễm khuẩn thứ phát:
Sử dụng một số kháng sinh sau đây cho uống trực tiếp hoặc pha nước cho uống:
- Bird-Amox plus: 1 viên/con, ngày uống 1 – 2 lần, liên tục 5 – 10 ngày.
- Hoặc Linco Spectina: 1 viên/con, 5 – 7 ngày.
- Bổ sung: Vimekat plus: 5 ml pha 1 lít nước uống, 5 ngày liên tục, nghỉ 1 tuần, cho uống tiếp 5 ngày.
- Thực hiện tiêu độc sát trùng chuồng ngày/ lần, 5 – 7 ngày liên tục.